Vừa mới chia tay, à quên, có xác định mối quan hệ rõ ràng gì đâu, không dây dưa với nhau mới đúng, dù biết mình sẽ đau lòng nhưng vẫn đăng ngay ảnh với người yêu cũ. Miệng thì nói tình nói nghĩa nhưng cư xử làm mình thực sự thấy rất thiếu tôn trọng và bị tổn thương sâu sắc.
Anw, quyết định mình cảm thấy hài lòng nhất có lẽ là người ta đá được mình ra khỏi cuộc đời của họ. Mình không thể đáp ứng được như cầu mong muốn của họ và mình cảm nhận rõ ràng tâm trí người ta cũng đâu thực dành hết cho mình, người ta không biết cư xử với tình yêu đời mình theo chuẩn của mình. Mình cần một người biết tương tác với mình chứ không phải một người chỉ thích làm theo ý mình. Đấy rõ ràng không phải là một tình yêu mình muốn có. Vì mình quá bánh bèo nên không thể dứt bỏ được người mình đã từng dành rất nhiều tình cảm, yêu thương. Đôi khi người ta cần buông bỏ để tiếp tục một khởi đầu mới, phát triển bản thân hơn và mong chờ những thứ tốt đẹp hơn. Chứ không phải bỏ xong lại quay lại như một dạng bình mới nhưng rượu vẫn cũ :)).
Dù sao thì nhờ những đòi hỏi, yêu cầu của người ta mình đã rèn luyện ra rất nhiều phẩm chất để có thể chăm sóc, yêu thương được người mà muốn yêu thương. Và mình cảm thấy yêu con người hiện tại của mình hơn con người cũ, hài lòng với những gì hiện tại ngoại cảnh khách quan mang đến. Không phải mình tốt đẹp, tài giỏi hay như thế nào mà là mình đang trên đường trở thành người mà mình muốn, luôn dặn lòng không ngừng hoàn thiện, thay đổi bản thân hướng tới những thứ tốt đẹp, ý nghĩa hơn từng ngày từng ngày một.
Mỗi buổi sáng thức dậy, nhìn vào gương và tự nhủ, m muốn sống một cuộc đời như nào, muốn trở thành người ra sao. Khi về già mình sẽ không hối hận tiếc nuối vì đã làm hay không làm cho điều gì chứ?
Bức thư tiêu biểu mà mình thấy ưng nhất để đăng. Tất cả cảm xúc đã tan rã rồi. Giờ chỉ còn là quá khứ là dữ kiện, là thứ gì đó để nghiệm lý lại với mình thôi 😊
Hôm qua người yêu cũ nhắn tin bảo em dọn nốt đồ còn sót ở nhà anh ấy để anh ấy chuyển đồ nym vào. Em hơi nhói một chút. Dù sao cũng là mối tình lâu dài 3 năm. Dù sao phần lớn lỗi cũng là từ phía em.
Sau đó em cảm thấy khá buồn. Vì sau nhiều chuyện xảy ra như thế anh ấy vẫn oán hận em. Anh ấy vẫn nghĩ anh tốt hết lòng với em, toàn tâm toàn ý với em. Đúng là anh ấy đã làm thế. Nhưng mà đó là theo cách anh ấy muốn chứ không phải cách em muốn. Ngay từ ban đầu mối quan hệ cũng là ép buộc chứ không phải em can tâm tình nguyện. Tất nhiên em không thể phủ nhận những gì anh ấy đem tới cho em, những giây phút hạnh phúc của hai chúng em được.
Cả hai đứa đều không cùng chung chí hướng, không cùng chung một giấc mơ. Mưu cầu mọi thứ trong kiếp sống này là khác nhau. Anh ấy ngày càng vật chất hoá làm em muốn tránh xa, là em cảm thấy rất bế tắc. Em cảm thấy buồn vì bên nhau lâu thế cuối cùng cả hai đều thật khó để câu thông với nhau,cả hai không đi tới một kết thúc ổn thoả dù là chia tay. Rồi những thứ anh ấy học được, đúc rút sau chuyện này toàn đâu đâu ý. Nó không đi vào bản chất vấn đề, không đi vào tận cùng gốc rễ nguyên nhân. Mà em không thể nào giải thích cho anh ấy hiểu được.
Một người không có năng lực chấp nhận bài học thử thách của số phận, tự nhận phần lỗi của mình, cắn rứt lương tâm và sửa đổi tốt đẹp dần lên theo thời gian. Thì tuyệt đối không thể là một người em muốn lâu dài. Cái cảm giác hôm qua giống giấc mơ lần trước của anh lắm. Em và anh dắt tay nhau đi còn thảo ở lại ấy.
Rồi em nghĩ, tuyệt vời biết bao khi ở bên họ lúc bình cảnh. Còn khi gặp gian truân thử thách thì thật khó nói. Đúng kiểu moon ở kế toàn góc dễ. Còn em thì ngược lại. Moon toàn góc khó. Không trải đủ đắng cay ngọt bùi, cùng nhau vượt qua sóng gió cuộc đời thì khó lòng kích cảm xúc lên được lắm.
Mọi chuyện trong những tháng ngày vừa rồi xảy ra nhanh và dữ dội quá. Em không thể ngờ được chúng ta bị kéo lê đi như thế nào. Cơ mà em thì chẳng hối hận vì chọn lựa của mình đâu. Em hài lòng với những hiểu biết, trải nghiệm mình nhận được. Dù cho con đường phía trước còn nhiều gian nan thử thách lắm.
Anh bảo thổ kế, khó quá thường bỏ qua. Ừ, đúng là cố gắng một cách mù quáng, vì điều mình không thích, không thoả đáng thì quẩn thật đó. Nhưng cố vì những thứ mình để trong lòng, dành nhiều tình cảm thì nó lại là phạm trù khác rồi.
Còn một điều em muốn nói nữa. Anh bảo em block nick thảo đi vì sự hồn nhiên của cô ấy sẽ làm em tổn thương thì thật em không làm nổi. Em cũng là một người có lỗi trong việc này, thỉnh thoảng bn e nt hỏi thăm nhau vài câu thôi. Em cũng muốn biết cô ấy ổn hay không. Muốn cô ấy nhìn nhận mọi thứ nó đúng đắn một chút và bớt đổ lỗi cho ngoại cảnh hay nghĩ xấu về anh. Dù hơi nhói đó nhưng vẫn ở ngưỡng chịu được. Thế thôi.
Và em biết anh cũng xoá việc block nick cô ấy rồi. Đó là một phần quá khứ đẹp đẽ của anh, em yêu anh trân trọng anh nhất định cũng sẽ phải trân trọng điều ấy. Chỉ có vào lời thế thôi.Mong anh hiểu. Đừng nghĩ em giả bộ là được. Em không muốn chúng mình giấu nhau hay lảng tránh chuyện gì đâu. Em yêu anh.